Lê Anh Tuấn sinh năm 1997 tại P.Phú Thọ (TP.Thủ Dầu Một), là con một của vợ chồng ông Lê Trung Tư và bà Lê Thị Phương Mai. Học hết lớp 8, Tuấn ở nhà phụ bố mẹ bán rau. Cái nghiệp đưa nạn nhân tai nạn giao thông (TNGT) vào bệnh viện bắt đầu với anh vào một đêm khuya cuối năm 2018.
Tỷ lệ chọi lớp 6 Trường THCS-THPT Trần Đại Nghĩa năm nay cao nhất trong hơn 20 năm qua, tính từ khi thành lập Trường THPT chuyên Trần Đại Nghĩa (năm học 2002-2003).
"Cuốn sách Điện Biên Phủ chỉ có 3 từ (tiêu đề - PV), nhưng chứa đựng ý chí như Bạch Đằng, Chi Lăng, đưa Việt Nam lên một tầm cao mới", ông Nam chia sẻ.
"Trước đây, khu vườn này trồng nhiều loại cây ăn trái nhưng không có năng suất vì lớp đất mặt chỉ 7 - 8 tấc, không đủ độ sâu cho cây ăn trái lâu năm phát triển. Sau đó tôi đã chọn giống nho kẹo ở Ninh Thuận về trồng thử nghiệm. Sau một năm chăm sóc, cây cho trái gần đạt yêu cầu. Cây nho ở đây hoàn toàn không dùng thuốc bảo vệ thực vật, chỉ sử dụng thiên địch bảo vệ và bao trái nên trái nho hoàn toàn sạch", ông Huy chia sẻ.
Từ những ngày hè ở Hậu Giang, sau này chúng tôi lại được về tình nguyện ở nhiều vùng quê khác miền Tây trong dịp hè như Kiên Giang, Bến Tre, Vĩnh Long, Trà Vinh… Trong những ngày dãi nắng dầm mưa đó, chúng tôi vẫn cảm nhận vẹn nguyên tình cảm không phai đi theo năm tháng, dù ở một mảnh đất phù sa khác. Chúng tôi cũng ghi sâu trong tâm trí một kỷ vật rất đỗi thân quen mỗi khi nhắc về bà con miền Tây, đó là chiếc khăn rằn. Ngày chúng tôi lên đường tình nguyện, ai cũng có chiếc khăn rằn. Ngày chúng tôi về miền Tây, chiếc khăn đã cho chúng tôi hiểu thế nào là câu chuyện tình người. Chiếc khăn lau đi giọt mồ hôi mỗi khi ra đồng, chiếc khăn để diễn hoạt cảnh văn nghệ, chiếc khăn để gói ghém trái chanh, trái ổi bà con cho mang về, và cũng chính chiếc khăn đó, đã lau đi dòng nước mắt cho các em thơ và của chính mình. Cứ mỗi lần như thế, chiếc khăn thấm đẫm như đậm thêm một màu, màu kỷ niệm, màu ân tình. Đó cũng chính là kỷ vật nhắc nhớ về nghĩa tình miền Tây và nét đẹp chất phác, hồn hậu – một nét đẹp không gương lược, một nét đẹp không hào nhoáng, cao sang mà lại chất chứa trong đó cái nghĩa, cái tình của bà con quê hương sông nước.
Nhớ thường giúp mẹ nấu ăn nhưng hôm nay hai chân cô đau quá không thể đi xuống tới bếp được. Mẹ thấy vậy nên cho cô nghỉ ngơi tránh đi lại nhiều. Bà dọn cơm lên chiếc bàn tròn đặt trong phòng Nhớ, nơi ánh đèn dầu leo lét. Trên vùng này điện đài chưa kéo tới nên tối đến phải nương nhờ ánh sáng của ngọn lửa. Ba mẹ con ngồi vào bàn ăn cơm, Nhớ lấy đũa gắp mấy con tép đang nóng hổi vào chén cho mẹ. Rồi quay sang em gái, thấy bé lọng cọng gắp mấy con tép trượt lên trượt xuống.
9.32GB
Xem6.53B
Xem881.42MB
Xem95.64MB
Xem4.66GB
Xem353.56MB
Xem51.1249.18MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
đề công dân khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
189bóng đá xoilac tv
2025-08-14 03:24:37 kuwin
535game đánh bài 52play
2025-08-14 03:24:37 69vn
37299vina.net
2025-08-14 03:24:37 Khuyến nghị
700vv4ever com
2025-08-14 03:24:37 Khuyến nghị